Ở chốn chính trường mà không đánh nhau thì e chẳng phải...  chính trị? Mình thấy họ còn đánh nhau túi bụi chỉ để cướp hiếp của nhau  đến cái chức trưởng thôn chứ đừng nói cở mấy cái chức kiểu phó của một  phòng hành chính công quyền tiến lên.
  | 
Gây thất thu hơn 3.400 tỷ, lãnh đạo Đà Nẵng bị kiểm điểm
 
  | 
Nhưng nếu như thật tam quyền, thật đa nguyên, thật dân chủ thì như  thằng Ma thằng Ney nó chơi nhau công khai, đấm vào mặt nhau bằng những  trận chiến tranh cử rõ ràng, người dân nhìn được vào đó để thấy thằng  nào hay tốt giỏi yếu. Ở xứ này, các bố trùm mền lại đấm đá nhau, dân  chẳng biết gì!
Nhân vụ công bố kết luận thanh tra, một ngàn thất thoát ngân sách  cũng là tiền dân, chứ đừng nói 
3.434.254.712.950 đồng hay 
1.334.903.  000.000.000 đồng! Thế mà có người còn khen, dù sao lãnh đạo Đà Nẵng địa  phương cũng làm thất thoát ít, lãnh đạo Trung ương Nhà nước làm thất  thoát mới nhiều! Rồi vẫn tung hô tin tưởng vào lãnh đạo làm thất thoát  ít!
Có những thông tin giải thích vì sao các nhà đầu tư ... thích về Đà  Nẵng, họ được biếu dự án, bỏ trống rồi bán qua lại cho nhau lấy tiền  “lãi” quay lại trả cho công việc “chạy” chính những “dự án” đó. Trả cho  ai thì chẳng nhẽ dân không hiểu rằng các ông quan to miệng nhà đất xe cộ  của chìm nổi rầm rầm từ đâu ra.
Cứ  rứa nhà đầu tư về ầm ầm tài trợ cho bắn pháo hoa, xây cầu xây  đường, rồi lấy biển làm Resort... Thế nhưng những người nhìn thấy Đà  Nẵng đẹp tươi cũng phải hiểu những gì “thành phố đáng sống” có đến nay  phần nhiều là nhờ bán những thửa đất không  phải từ trên trời mà từ việc  thu hồi từ trong những "chùm khế ngọt" nhân dân.
Đà Nẵng mới đi vay 1.500.000.000.000 đồng (qua phát hành công trái),  nhiều người dân mất đất cho các dự án quy hoạch bỏ hoang được lùa vào  các dãy chung cư, hôm qua hôm kia họp tổ dân phố còn cãi tóe khỏi tranh  nhau ai nghèo hơn để nhận cho kỳ được 10kg gạo Tết...
Đó chỉ là một trong những điều có thể làm ứa nước mắt con người không chỉ ở Đà Nẵng, mà rất nhiều nơi trên đất nước này.
Ngày ngày từng đồng tiền từ mồ hôi nước mắt người dân được thống kê  rằng bị bốc khói lên trời. Con số nào cũng dài hun hút như muốn đâm  thẳng vào mọi cố gắng bươn lên để sống của người dân.
Các bác đánh nhau đi, màn bi hài kịch chỉ có tác dụng lộ ra: cũng  chẳng có thằng nào hay ho gì, sang trọng gì. Chẳng qua là những trò mị  dân được đầu tư quy cũ và công phu bằng chính những công cụ truyền thông  được nuôi từ những đồng tiền dân đóng thuế. Cứ thế dân chúng nhiều  người bị dắt đi, hùa theo một cách rất đám đông trong những khen chê phỉ  báng và chửi đổng.
Chính nhiều nhân dân lại quay lại chửi nhau đánh lẫn nhau chứ chẳng  phải cùng nhau đấu tranh chống lại tiêu cực tham nhũng, chẳng hợp sức  cùng nhau lao động sáng tạo và nổ lực làm ra những điều tốt đẹp.
Đáng ra nhân dân phải nhận ra việc sùng bái cá nhân lãnh đạo cũng  chính là một trong những nguyên nhân làm cho nhân dân quên nhận ra rằng  chính nhân dân mới quyết định được sự sống còn sướng khổ tự do dân chủ  của mình. Để đáng ra, họ phải sùng bái và thương lấy chính mình - nhân  dân, để quyết định mọi thứ, thay vì mơ mộng hảo huyền vào cá nhân này cá  nhân kia, những người đang ngày ngày tạo ra thể chế mà họ phỉ báng.
Chúng ta, dân chúng là những người thua cuộc!
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét